0
Vừa
tốt nghiệp ngành thiết kế thời trang ở một trường đại học tại Hà Nội, Q. xin vào làm việc trong
một công ty thiết kế áo cưới. Nhưng theo
yêu cầu của công ty, Q. phải vào làm cho chi nhánh tại TP.HCM. Sau hơn nửa năm làm việc, công ty của
Q. rơi vào khủng hoảng kinh tế buộc phải
giải thể. Để tiếp tục trụ lại ở Sài Gòn, Q. lên mạng tìm việc làm.
Q.
đọc được thông tin một nhà hàng đang cần nhân viên phục vụ với yêu cầu cao 1,m65 trở lên, ngoại
hình đẹp, tuổi từ 18 - 25, lương cao. Thấy
mình có nước da trắng mịn và cao gần 1,7m, nên Q. tự tin gọi đến nhà hàng.
Trao
đổi qua điện thoại, chủ nhà hàng hẹn Q. tới một
căn nhà trên đường Lê Lai, Q.1 để phỏng vấn sau 18h chiều. Tìm đến
đúng địa chỉ hẹn gặp, Q. cứ đi tới đi
lui để tìm nhà hàng Hàn Quốc như thông
tin tuyển dụng, thì một phụ nữ ăn mặc quý phái khoảng 30 tuổi bước
ra gọi Q. vào căn nhà 5 tầng.
Q.
thắc mắc nên hỏi người này là nhà hàng Hàn Quốc sao không thấy bàn ghế, thức ăn, nhân viên phục vụ?
Chủ nhà hàng không trả lời mà nói tiếp
viên phục vụ ở đây lương rất cao. Thu nhập trung bình mỗi người từ 30 - 40 triệu
đồng/tháng, vì đa số khách hàng là người Hàn Quốc.
Trong
lúc Q. đang suy nghĩ không biết thực hư câu
chuyện thì người phụ nữ này tiếp tục hỏi Q. quê quán, trình độ,
hoàn cảnh kinh tế gia đình, người yêu.
Và câu hỏi làm Q. sốc nhất là cô còn
trinh không. Choáng váng trước câu hỏi của chủ nhà hàng, Q. không đủ bình tĩnh nên bật dậy chạy ra ngoài.
Vì
tò mò không biết nhà hàng này hoạt động như thế nào nên vài ngày sau, Q. quay lại đây để tìm hiểu
thêm thì được biết thường mở cửa vào lúc
chập tối. Sau đó thì có hàng chục tiếp viên
nữ, cao ráo, trang điểm, ăn mặc đẹp đi xe tay ga tới. Còn bên ngoài
luôn có hàng chục thanh niên đứng canh cửa.
Thi thoảng lại có nhóm 3 - 4 người đàn
ông nước ngoài đi vào trong. Nhưng điều đặc biệt là các phòng của tòa nhà không bao giờ thấy ánh điện. Lúc
này Q. mới có câu trả lời chính xác đây
không phải là nhà hàng cần nhân viên phục vụ ăn uống như thông tin đăng tuyển trên mạng.
Bí
mật bên trong những nhà hàng không bếp
Dạo
một vòng quanh các tuyến đường Bùi Đình Túy, Chu Văn An, D5 (Q.Bình Thạnh); Phan Đăng Lưu
(Q.Phú Nhuận) chúng tôi thấy hàng chục
nhà hàng phô trương chuyên phục vụ các món ăn Âu - Á, nhưng bên trong thì không có bất kỳ một món ăn nào
mang hương vị ẩm thực như quảng cáo mà
chỉ toàn là những tiếp viên ăn mặc mát mẻ, hở trên, hở dưới, không mặc đồ lót
tiếp khách.
Điểm
khác biệt ở hệ thống “nhà hàng” Âu - Á này thường là một căn nhà rộng chừng
40m2, có 3 - 4 lầu. Lầu trệt thường được
ngăn đôi, phía trước làm bãi để xe, bên
trong là bếp. Gọi là bếp nhưng căn phòng này bao giờ tối om, vì hiếm khi được sử dụng, và không bao giờ có nguyên
liệu chế biến món ăn. Các phòng bên trên
được thiết kế để hát karaoke. Hầu hết là karaoke hoạt động không phép.
Trong
cùng một hệ thống “nhà hàng” rải khắp các tuyến đường ở Sài Gòn, có hàng trăm
tiếp viên. Trung bình có 25 - 30 tiếp viên/nhà hàng, tuổi đời từ 18 - 25. Thậm
chí có cả tiếp viên đang trong độ tuổi vị thành niên.
Để
mang lại cảm giác mới lạ cho khách, bao giờ chủ nhà hàng cũng trao đổi các
“đào” cho nhau, nên các tiếp viên ở nhà
hàng này thường chạy show. Điều đặc biệt ở các “nhà hàng” này là
không bao giờ để mất lòng khách, khách yêu cầu gì là có đó, kể cả chuyện bán dâm tại chỗ.
0Awesome Comments!