0
(Câu chuyện có thật về một người lãnh đạo...)
***
Bác làm sếp lâu rồi, kể từ ngày doanh nghiệp nhà nước
H đi vào cổ phần hoá, bác mua gần hết 90% cổ phần công ty, còn một ít để nhân
viên mua cho có lệ. Bác như một ông vua trị vì cả đất nước, và may mắn là đất
nước này có vị minh quân thương dân như con.
Hàng sáng vẫn đi con Future đi làm, mặc dù SH với ô
tô nhà không thiếu, bác cười bảo "tao mà đi, thằng con tao nó lườm tao chết".
Ông già ấy chẳng biết thẻ ATM là gì, vẫn dùng nịt buộc từng cọc 500000 như kiểu
sinh viên cầm 5000, 10000 vậy.
Nhân viên Y trong một lần chót dại, ăn trộm rất nhiều
tiền trong hành lý khách, bác làm việc với công an, xin trắng án cho chị, vẫn
giữ chị ở công ty nhưng làm ở bộ phận khác, nhận cả chồng chị vào công ty, vì
bác biết cái khó nó dẫn đường cho sự chót dại ấy. Chuyện đấy đã qua vài năm, chị
Y vẫn làm và không tái phạm bao giờ. Chưa biết không có bác, đời chị sẽ đi về
đâu.
3 nhân viên khác, qua mùa bóng đá, quá ham mê cá độ,
mỗi người nợ đến cả trăm triệu, bác cho không cả số tiền đấy, cũng chẳng trừ
lương, bác nói chúng mày cũng như con tao, còn trẻ và chót dại. 3 anh quỳ xuống
rơi nước mắt lạy tạ bác. Bác có 3 nhân viên trung thành cả đời cho công ty, lại
cứu được 3 gia đình không phải bán nhà đi biệt xứ.
Một vài nhân viên khác, lương thấp, sống khó khăn,
bác cho thêm tiền để góp vào mà mua nhà, chẳng lẽ chúng mày cứ ở nhà thuê suốt.
Những năm 90, bác cho không ông trưởng phòng lúc đó
con Dream, đến giờ vị phó giám đốc công ty hiện nay vẫn đi con Dream đó như một
kỷ niệm về tình bạn.
Nhân viên kỳ cựu về hưu, bác cho riêng 50, 100 triệu
một người, mặc dù nhà những nhân viên này cũng rất giàu có. Bác bảo đây là tấm
lòng, cảm ơn sự nỗ lực của các anh chị trong vài chục năm.
Bác đi tiếp khách hàng, mấy ông khách ông nào cũng cặp
kè tay vịn, bác ngồi một mình. Chưa từng ai thấy điều tiếng gì bác về chuyện
tay vịn, vợ chồng hạnh phúc, 2 con trưởng thành, anh con cả học bằng MBA sẽ kế
nghiệp bác khi bác về hưu.
Hàng tháng bác đều theo dõi sát sao, có thưởng cho
công ty, nhân viên và các bộ phận nỗ lực, cố gắng. Đồ trong công ty sau khi
không sử dụng, đều bán rẻ lại cho nhân viên với mức giá gần như cho không.
Nhiều người nghĩ sao phải đốt tiền cho những nhân
viên kiểu thế, sao không thuê nhân viên khác. Bác nghĩ đây không phải thành phố
lớn, kiếm nhân viên biết việc, thành thạo rất khó. Chẳng biết bác đúng hay sai,
chỉ biết doanh thu công ty luôn cao và ổn định, khách hàng yêu thích dịch vụ
công ty, đã sử dụng dịch vụ thì sẽ nhớ đến công ty của bác đầu tiên, nhân viên
trung thành, nhiều người cống hiến cả cuộc đời cho doanh nghiệp.
Giữa thời khủng hoảng, kinh tế loạn lạc, ở thành phố
lớn như Hà Nội với Hồ Chí Minh, tìm đâu ra những người như thế?
0Awesome Comments!